
Một sai lầm phổ biến khác là cho rằng TÔN GIÁO BÀ NI là một nhánh của Hồi giáo, do cùng dùng một số thuật ngữ tương tự như “Imưm” hay “Ramưwan”. Thực tế, đây là hai hệ thống tín ngưỡng hoàn toàn khác nhau về căn bản.
TÔN GIÁO BÀ NI mang đặc trưng thờ đa thần, tôn kính tổ tiên, thần linh thiên nhiên và thực hành nhiều nghi lễ mang yếu tố bản địa.
Trong khi đó, Hồi giáo chính thống thờ duy nhất Allah, bác bỏ thờ cúng người chết, và không công nhận các lễ cúng tổ tiên như là một phần của tín ngưỡng. Việc gộp chung hai tôn giáo này với nhau trong giấy tờ hành chính không chỉ là sai về mặt tín ngưỡng mà còn là xóa nhòa bản sắc tôn giáo của cả một cộng đồng thiểu số.

Khi một tôn giáo không còn tên trong giấy tờ, không còn xuất hiện trong truyền thông, không được dạy trong trường học và không có người đại diện hợp pháp thì về cơ bản, tôn giáo đó đã bị đẩy ra ngoài lề xã hội.
không phải là câu chuyện hành chính đơn thuần
Sự biến mất của tên gọi TÔN GIÁO BÀ NI không phải là câu chuyện hành chính đơn thuần. Đó là một tín hiệu nguy cấp về sự tồn tại của cả một hệ thống đức tin, văn hóa và truyền thống đã ăn sâu vào đời sống người Chăm qua nhiều thế hệ.
Nếu người Chăm hôm nay vẫn tiếp tục thờ ơ, chấp nhận cho tên tôn giáo mình bị gộp hoặc xóa bỏ, thì mai này, chính thế hệ con cháu sẽ lớn lên mà không còn biết đến TÔN GIÁO BÀ NI, tôn giáo đã nuôi dưỡng linh hồn của bao thế hệ trước.
Leave a Reply